Những nỗi nhớ của những đứa trẻ trong anh và em.
Anh nhớ tới đóa hoa tươi buổi sáng, những lá cây tươi xanh mà anh yêu thương Loay hoay mãi ở sau vườn thì chốc lát đã thành buổi trưa. Thời gian thế mà nhanh chẳng đợi ta kịp chuẩn bị em nhỉ Ngân nga vài câu hát của tiếng đài be bé hồi đó ông để lại cho anh thì nữa trời lại mưa Đúng là thời tiết như ta lúc thì hí hửng lúc vui lúc buồn khóc như những đứa trẻ Chẳng đổi khác gì tâm trạng của đôi ta phải không ? Mấy chốc cứ thế nghĩ vẫn vơ thì thế lại đến chiều rồi một làn gió thoang thoảng Thổi nhẹ vào những tán lá xanh xôi, những hạt đất dưới tán cây cứ thế chậm chậm nhanh nhanh Theo chiều gió mà nếu được nói thêm thì anh ước mình được trôi theo để không Ngồi buồn lại cứ hoài liêu hiêu, xếp lại những tấm hình, vương lại những vật niệm Nghĩ đi nghĩ lại vu vơ đã lớn rồi vẫn ngồi thẩn thơ nhớ về những lần ta Ngã thì ba mẹ giúp ta như nào, vươn mầm hạt giống tình yêu để ta không thiệt thòi Trong mọi mặt nhưng đôi khi cũng khiến ta ngợp trong đó Vì không phải cái gì quá nhiều cũng có chút bận...